Không một người cha mẹ nào có thể chuẩn bị sẵn sàng cho những bất hạnh đến với con mình. Khi biến cố ập tới, họ mới nhận ra mình mạnh mẽ đến nhường nào. Dù có thể suy sụp, nhưng cha mẹ hiểu rằng điều duy nhất có thể kéo con mình vượt qua bệnh tật là chính họ.
Cô Hạnh (Lâm Đồng) lo lắng khi thấy con trai Long đau chân suốt ba tháng. Dù gia đình nghĩ cơn đau chỉ do thể thao, cô vẫn không yên tâm khi tình trạng của Long ngày càng nghiêm trọng, khiến cậu không thể tự đi lại. Cô không ngừng thúc giục Long đi khám, mong tìm ra nguyên nhân để con sớm trở lại cuộc sống bình thường.
Khi đưa Long đến bệnh viện gần nhà, cô Hạnh hy vọng cơn đau của con chỉ là vấn đề nhỏ, nhưng bác sĩ tại đây không tìm ra nguyên nhân. Long được chuyển lên bệnh viện tỉnh và được xác định có vấn đề nghiêm trọng với xương.
Khi chuyển đến bệnh viện tuyến trung ương, cô nhận được chẩn đoán sarcoma – ung thư xương – một trong những thể ung thư hiếm gặp (chiếm khoảng 1%) ở lứa tuổi thanh thiếu niên. Trái tim người mẹ như ngừng đập, cô bàng hoàng và xót xa nhìn con trai mới chỉ 18 tuổi nhưng đã mắc căn bệnh quái ác.
Sau khi hội chẩn đa chuyên khoa tại bệnh viện Vinmec, gia đình được thông báo các bác sĩ có 95% khả năng bảo tồn chân cho Long, dù tồn tại rủi ro về tổn thương mạch máu và thần kinh do khối u rất lớn. Mặc dù lo lắng về 5% rủi ro còn lại, cô Hạnh và Long vẫn tin tưởng vào đội ngũ y bác sĩ Trung tâm U xương Vinmec và quyết tâm “chiến đấu” với bệnh ung thư xương. Long nhập viện chờ mổ, còn cô Hạnh ngày ngày tìm đến một nhà thờ gần bệnh viện để cầu nguyện cho con trai.
Rồi ngày phẫu thuật cũng đến. Cô Hạnh ngồi bên ngoài phòng chờ, lòng nặng trĩu, lo lắng về con số 5% vẫn quẩn quanh trong đầu. Mọi thứ dường như dừng lại, từng giây phút trôi qua chậm chạp. Rồi niềm hạnh phúc vỡ òa khi bác sĩ bước ra thông báo ca mổ thành công ngoài sức tưởng tượng. Cô Hạnh bật khóc, không ngừng cảm ơn các bác sĩ, lòng ngập tràn biết ơn và nhẹ nhõm khi biết con trai đã vượt qua cơn nguy kịch, đặc biệt là đôi chân của con vẫn còn NGUYÊN VẸN.
Sức khỏe của Long sau mổ tiến triển tốt. Long bắt đầu tập đi lại từ ngày thứ 2 và được ra viện vào ngày thứ 5. Long được chỉ định tiếp tục điều trị hóa chất hậu phẫu khoảng 4 tháng; nếu đáp ứng tốt, Long có thể sớm quay lại cuộc sống bình thường.
Hành trình điều trị ung thư xương của Long không chỉ là câu chuyện về nghị lực của một cậu bé 18 tuổi mà còn về người mẹ dũng cảm - một “chiến binh” không biết đầu hàng. Dù đối mặt với những lúc tuyệt vọng, cô Hạnh vẫn kiên định, trở thành chỗ dựa cho Long. Tình yêu của cô đã tiếp thêm sức mạnh cho con vượt qua thử thách lớn nhất trong đời.
“Cô phải tìm được nơi có thể giữ lại những gì con mình có, như khi cô sinh nó ra..”