Nhìn chung, những phát hiện hiện có từ các nghiên cứu quan sát đã chứng minh mối quan hệ song phương giữa bệnh viêm ruột và lo âu, một phần bị ảnh hưởng bởi các yếu tố gây nhiễu còn sót lại.
Bài viết được viết bởi ThS. BS Mai Viễn Phương - Trưởng đơn nguyên Nội soi tiêu hóa - Khoa Khám bệnh & Nội khoa - Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Central Park
Tổng quan
Bệnh viêm ruột (IBD), chủ yếu bao gồm viêm loét đại tràng (UC) và bệnh Crohn (CD), là một bệnh viêm mãn tính gây suy nhược với các mức độ nghiêm trọng khác nhau. UC và CD không chỉ ảnh hưởng đến đường tiêu hóa mà còn ảnh hưởng đến các hệ thống khác. Lo lắng thường gặp ở những bệnh nhân mắc bệnh viêm ruột (IBD), bao gồm cả những người mắc bệnh viêm loét đại tràng (UC) và bệnh Crohn (CD); tuy nhiên, mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và lo lắng vẫn chưa được biết rõ.
Nhiều báo cáo cho thấy vai trò của trục ruột-não trong tương tác giữa các bệnh đường tiêu hóa và các rối loạn thần kinh tâm thần. Lo âu là một bệnh đi kèm phổ biến ở những bệnh nhân mắc bệnh viêm ruột (tỷ lệ mắc bệnh thay đổi từ 19,1% đến 35,1%) so với dân số nói chung (3,4%).
Mối liên quan giữa bệnh viêm ruột và lo lắng, hoặc ngược lại, đã nhận được sự quan tâm đáng kể do các cơ chế bệnh sinh lý được cho là do trục ruột-não điều chỉnh.
Một số nghiên cứu quan sát đã điều tra mối quan hệ thời gian giữa bệnh viêm ruột và lo âu và gợi ý rằng mối quan hệ giữa bệnh viêm ruột và lo âu có thể là song phương.
Bệnh nhân mắc bệnh viêm ruột có thể có nguy cơ mắc lo âu cao hơn những người đối chứng. Cụ thể, những bệnh nhân mới được chẩn đoán mắc bệnh viêm ruột có tỷ lệ mắc bệnh lo âu tăng (tỷ lệ mắc bệnh: 1,39) bệnh nhân mắc bệnh lo âu có xu hướng mắc bệnh viêm ruột khi so sánh với những người đối chứng phù hợp trong 10 năm theo dõi.
Bệnh nhân mắc bệnh lo âu có xu hướng mắc bệnh viêm ruột
Tuy nhiên, một số nghiên cứu quan sát đã chỉ ra rằng những bệnh nhân mắc bệnh lo âu có xu hướng mắc bệnh viêm ruột. Một nghiên cứu theo dõi cho thấy tỷ lệ mắc bệnh viêm ruột cao hơn ở những bệnh nhân mới được chẩn đoán mắc bệnh lo âu so với những người đối chứng trong 6,7 năm theo dõi.
Nhìn chung, những phát hiện hiện có từ các nghiên cứu quan sát đã chứng minh mối quan hệ song phương giữa bệnh viêm ruột và lo âu, một phần bị ảnh hưởng bởi các yếu tố gây nhiễu còn sót lại. Do đó, cần có thêm bằng chứng để làm rõ mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và lo âu.
Một nghiên cứu ngẫu nhiên Mendel (MR) gần đây đã suy ra mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và bệnh trầm cảm và chứng minh tác động nhân quả của bệnh trầm cảm lên bệnh viêm ruột nhưng không có tác động nhân quả nào của bệnh viêm ruột lên bệnh trầm cảm.
Trầm cảm và lo âu là tình trạng đồng mắc phổ biến ở bệnh viêm ruột, trong khi mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và bệnh trầm cảm vẫn chưa được nghiên cứu. MR là một phương pháp tiếp cận di truyền để ước tính mối quan hệ nhân quả giữa phơi nhiễm và kết quả bằng cách sử dụng các biến thể công cụ di truyền (IV) được xác định thông qua các nghiên cứu liên kết toàn bộ hệ gen (GWAS), thường sử dụng các đa hình một nucleotide (SNP) làm IV.
Vì cấu tạo di truyền được xác định khi thụ thai và không có khả năng bị ảnh hưởng bởi bệnh tật sau này trong cuộc đời, nên mối quan hệ nhân quả một chiều có thể được suy ra bằng phân tích MR. Các yếu tố gây nhiễu tiềm ẩn có thể ảnh hưởng đến kết quả đã bị loại khỏi phân tích, về cơ bản hình thành các thử nghiệm có đối chứng ngẫu nhiên mù tự nhiên.
Kết quả các nghiên cứu
Kết quả của nhiều nghiên cứu cho thấy rằng tính nhạy cảm di truyền với UC, nhưng không phải CD, có liên quan đến lo âu; tuy nhiên, tính nhạy cảm di truyền với lo âu không liên quan đến UC hoặc CD. Các nghiên cứu quan sát trước đây cho thấy bệnh viêm ruột là một yếu tố nguy cơ gây lo âu.
Một phân tích tổng hợp gần đây cho thấy tỷ lệ mắc lo âu gộp ở bệnh nhân bệnh viêm ruột là 12% (95% CI, 8%-18%). Một nghiên cứu theo nhóm dân số khác ở Vương quốc Anh chứng minh rằng bệnh nhân bệnh viêm ruột trẻ tuổi có tỷ lệ mắc và nguy cơ lo âu cao hơn đáng kể (tỷ lệ nguy cơ đã điều chỉnh là 1,25; 95% CI, 1,06-1,48).
Ngoài ra, hai nghiên cứu theo nhóm lớn trên toàn quốc cho thấy lo âu thường gặp hơn ở cả bệnh nhân mắc bệnh viêm ruột khởi phát ở người lớn và những bệnh nhân mắc bệnh viêm ruột khởi phát ở trẻ em. Tuy nhiên, các kết quả nêu trên không thể được sử dụng để làm rõ tính nhân quả và hướng của mối quan hệ giữa bệnh viêm ruột và lo âu.
Nhiều yếu tố khác ngoài khuynh hướng di truyền đối với bệnh viêm ruột cũng có thể làm tăng nguy cơ phát triển lo âu trong quá trình tiến triển
Sự khác biệt trong phân bố của hệ thần kinh ruột trong đường tiêu hóa có thể ảnh hưởng đến chức năng của các vùng não khác nhau thông qua trục ruột-não và sự khác biệt về hệ vi khuẩn đường ruột và quần thể tế bào miễn dịch giữa UC và CD có thể có ảnh hưởng khác nhau đến não thông qua trục hệ vi khuẩn đường ruột-não.
Những kết quả này nhắc nhở chúng ta rằng nhiều yếu tố khác ngoài khuynh hướng di truyền đối với bệnh viêm ruột cũng có thể làm tăng nguy cơ phát triển lo âu trong quá trình tiến triển của bệnh viêm ruột.
Nhiều vấn đề cần làm rõ
Con đường sinh học từ UC hoặc CD đến lo âu vẫn chưa được làm rõ hoàn toàn. Ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy trục ruột-não được điều chỉnh bởi tình trạng viêm có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của tế bào thần kinh và các kiểu hình hành vi tiếp theo.
Các bạch cầu và cytokine lưu thông có thể đến não bằng cách vượt qua hàng rào máu não, thậm chí dẫn đến các rối loạn thần kinh tâm thần. Ví dụ, viêm đại tràng do chuột gây ra có thể dẫn đến tăng mức độ cytokine lưu thông, ảnh hưởng đến một số vùng não nhất định, đặc biệt là hồi hải mã. Hồi hải mã liên quan đến trí nhớ và cảm xúc, và tổn thương hồi hải mã có liên quan chặt chẽ đến lo âu và trầm cảm.
Ngoài ra, hệ vi khuẩn đường ruột đóng vai trò quan trọng trong mối liên kết giữa ruột và não. Các tuyến đường chính hoặc chất trung gian giữa hệ vi khuẩn đường ruột và não là hệ thần kinh phế vị ruột, chất chuyển hóa tryptophan và các sản phẩm vi khuẩn.
Do đó, tình trạng viêm và hệ vi khuẩn đường ruột mất cân bằng ở những bệnh nhân mắc UC có thể dẫn đến sự tiến triển của các tình trạng thần kinh tâm thần, chẳng hạn như lo lắng.
Mặc dù nghiên cứu này đã điều tra mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và lo âu, nhưng các cơ chế sinh học chính xác mà UC ảnh hưởng đến sự phát triển của lo âu vẫn chưa rõ ràng, chẳng hạn như liệu trục ruột-não có đóng vai trò gì không và như thế nào. Do đó, cần có nhiều nghiên cứu cơ bản và lâm sàng hơn về việc xác định các cơ chế điều hòa và con đường chính để khám phá thêm các cơ chế sinh học.
Kết luận
Mặc dù nghiên cứu này đã điều tra mối quan hệ nhân quả giữa bệnh viêm ruột và lo âu, nhưng các cơ chế sinh học chính xác mà UC ảnh hưởng đến sự phát triển của lo âu vẫn chưa rõ ràng, chẳng hạn như liệu trục ruột-não có đóng vai trò gì không và như thế nào.
Do đó, cần có nhiều nghiên cứu cơ bản và lâm sàng hơn về việc xác định các cơ chế điều hòa và con đường chính để khám phá thêm các cơ chế sinh học.
Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng.
Tài liệu tham khảo
1. Baumgart DC, Le Berre C. Newer Biologic and Small-Molecule Therapies for Inflammatory Bowel Disease. N Engl J Med. 2021;385:1302-1315.
2. Wehkamp J, Götz M, Herrlinger K, Steurer W, Stange EF. Inflammatory Bowel Disease. Dtsch Arztebl Int. 2016;113:72-82 3. 3. He Y, Chen CL, He J, Liu SD. Causal associations between inflammatory bowel disease and anxiety: A bidirectional Mendelian randomization study. World J Gastroenterol 2023; 29(44): 5872-5881