Unfortunately, the content on this page is not available in
English.
Please press continue to read the content in Vietnamese.
Thank you for your understanding!
Albumin là gì?
Albumin là một thành phần protein quan trọng nhất của huyết thanh, chiếm đến 58-74% lượng protein toàn phần. ALBUMIN đóng một vai trò quan trọng trong việc duy trì áp lực thẩm thấu keo trong huyết tương, đồng thời nó giúp liên kết, vận chuyển các chất có phân tử lượng nhỏ như là bilirubin, hormon steroid, acid béo và các hoạt chất thuốc trong máu khi người bệnh đang điều trị.
Thành phần albumin được sản xuất trong gan và chúng cực kỳ nhạy cảm với những tổn thương ở gan. Nồng độ albumin giảm khi mà gan bị hư hỏng, người bệnh thận, người suy dinh dưỡng hay xuất hiện viêm nhiễm, hoặc bị sốc. Nồng độ albumin tăng cao khi cơ thể bị mất nước. Đây là một sự gia tăng tương đối và xảy ra khi mà khối lượng huyết tương giảm
Albumin niệu là một chất được tìm thấy trong nước tiểu, là một dạng protein được sản xuất bởi gan. Nếu xét nghiệm và phát hiện được một lượng chất albumin nhỏ trong nước tiểu, đây sẽ là một dấu hiệu cảnh báo về sự tổn thương của thận. Trước đây, thuật ngữ microalbumin được sử dụng để biểu thị một lượng nhỏ albumin được tìm thấy.
Thực hiện các quá trình xét nghiệm albumin niệu là cách hiệu quả để phát hiện và đưa vào điều trị các trường hợp như bệnh tiểu đường hay huyết áp cao, một số loại bệnh có ảnh hưởng xấu đến chức năng của thận. Một lượng nhỏ albumin sẽ được thoát ra ngoài thông qua đường tiểu trước đó vài năm. Đó là dấu hiệu xấu trước khi thận bắt đầu bước vào giai đoạn tổn thương.
Albumin niệu theo định nghĩa là một dạng protein huyết tương. Thông thường sẽ tồn tại với nồng độ cao bên trong máu. Nếu thận đang hoạt động tốt, albumin niệu xuất hiện trong nước tiểu là hoàn toàn không thể. Tuy vậy, trường hợp thận đang bị tổn thương, khả năng lưu giữ albumin sẽ mất đi. Điều này đã được chứng minh bằng cách xét nghiệm nước tiểu của các bệnh nhân tiểu đường và cao huyết áp. Khi đó phát hiện số lượng albumin niệu được gia tăng thường xuyên.
Tình trạng các loại protein, cụ thể là albumin niệu bị rò rỉ qua đường bài tiết của thận do ống thận đang bị hỏng. Nếu ống thận bị viêm hoặc những vết sẹo của cầu thận cũng làm tăng lượng albumin trong nước tiểu. Nguy hiểm hơn là những tổn thương về thận còn khiến khả năng hấp thu protein mất đi.
Cách nhanh nhất để xác định tình trạng tổn thương thận, là kiểm tra lượng albumin thoát ra ngoài. Thường sẽ kiểm tra được thông qua đường nước tiểu của bệnh nhân. Nguy cơ suy thận và các bệnh về tim mạch khác rất cao nếu tình trạng đào thải albumin ngày càng tăng.
Công dụng
Albumin tham gia vào hai chức năng chính là duy trì áp lực thẩm thấu keo trong huyết tương, đồng thời liên kết và vận chuyển các chất có phân tử lượng nhỏ như bilirubin, hormone steroid, acid béo và các hoạt chất thuốc trong máu khi bệnh nhân đang điều trị. Ðiều trị cấp cứu trường hợp choáng do giảm thể tích máu mà những phương pháp khác không đủ hiệu quả.
Albumin được sử dụng trong bỏng nặng, để đề phòng hiện tượng cô đặc máu, chống mất nước và điện giải. Trong trường hợp giảm Albumin máu, đặc biệt là liên quan đến mất quá nhiều albumin cũng được sử dụng. Kết hợp albumin với truyền thay máu để điều trị tăng bilirubin huyết trong bệnh tan máu ở trẻ sơ sinh. Kết hợp albumin để pha loãng máu trong các phẫu thuật nối tắt tuần hoàn tim – phổi và trong hội chứng suy hô hấp người lớn (nếu tính thấm mao mạch phổi không tăng nhiều). Chế phẩm albumin người không có vai trò trong điều trị thận hư có suy thận, xơ gan mãn tính, thiếu dinh dưỡng, mặc dù có giảm albumin máu.
Hàm lượng
Ở người lớn chỉ số ALBUMIN (từ 16 tuổi trở lên) ổn định, chỉ số này dao động từ 3,5 đến 4,8g/dL (hoặc 35 – 48 g/L).
Lượng ALBUMIN trung bình ở trẻ em:
-
Trẻ sơ sinh thiếu tháng: 3-4,2 g/dL.
-
Trẻ mới sinh: 3,5-5,4 g/dL.
-
Trẻ sơ sinh: 4,4-5,4 g/dL.
-
Trẻ em: 4-5,9 g /dL.