Chung sống cân bằng với chứng ngủ rũ

Chứng ngủ rũ có thể gây ra những thách thức đối với cuộc sống hàng ngày: ngoài buồn ngủ, những người mắc chứng ngủ rũ có thể bị mê man về tinh thần, trí nhớ kém và ảo giác. Đời sống xã hội có thể bị ảnh hưởng khi bị các cơn buồn ngủ và các triệu chứng khác làm gián đoạn. Làm thế nào để sống chung và cân bằng triệu chứng này. Bài viết này sẽ cung cấp thêm thông tin giúp hạn chế tình trạng này.

1. Chứng ngủ rũ

Chứng ngủ rũ - một chứng rối loạn thần kinh mãn tính ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát chu kỳ ngủ-thức của não. Những người bị chứng ngủ rũ có thể cảm thấy được nghỉ ngơi sau khi thức dậy, nhưng sau đó cảm thấy rất buồn ngủ trong suốt cả ngày. Nhiều người mắc chứng ngủ rũ cũng trải qua giấc ngủ không đều và bị gián đoạn, có thể liên quan đến việc thức giấc thường xuyên vào ban đêm.

Những người gặp tình trạng ngủ rũ có thể bị ảnh hưởng đến các hoạt động hàng ngày, chẳng hạn như có thể vô tình ngủ quên ngay cả khi họ đang thực hiện các hoạt động như lái xe, ăn uống hoặc nói chuyện hoặc ngủ ngày li bì hoặc ngồi đâu cũng ngủ được. Các triệu chứng khác của chứng ngủ rũ có thể bao gồm yếu cơ đột ngột trong khi thức khiến một người đi khập khiễng hoặc không thể cử động (chứng khó cử động), hình ảnh sống động giống như giấc mơ hoặc ảo giác và tê liệt toàn bộ ngay trước khi ngủ hoặc ngay sau khi thức dậy (tê liệt khi ngủ).

Trong chu kỳ giấc ngủ bình thường, một người có thể đi vào giấc ngủ chuyển động mắt nhanh (REM) sau khoảng 60 đến 90 phút đầu. Giấc mơ xảy ra trong giai đoạn ngủ REM và não giữ các cơ mềm trong giai đoạn ngủ này, dẫn tới ngăn cản mọi người thực hiện giấc mơ của họ. Những người mắc chứng ngủ rũ thường đi vào giấc ngủ chuyển động mắt nhanh REM nhanh chóng, trong vòng 15 phút sau khi chìm vào giấc ngủ. Ngoài ra, sự yếu cơ hoặc hoạt động mơ của giấc ngủ chuyển động mắt nhanh REM có thể xảy ra khi thức hoặc không có trong khi ngủ. Chứng ngủ rũ nếu không được chẩn đoán hoặc không được điều trị có thể cản trở sự phát triển và chức năng tâm lý, xã hội, nhận thức và có thể ức chế các hoạt động của cuộc sống hàng ngày như học tập, công việc và xã hội.

2. Các loại chứng ngủ rũ

Có hai loại chứng ngủ rũ chính:

  • Chứng ngủ rũ loại 1 (trước đây gọi là chứng ngủ rũ với sự tê liệt nhất thời). Chẩn đoán này dựa trên việc cá nhân có nồng độ hormone não thấp (hypocretin) hoặc báo cáo chứng khó ngủ và buồn ngủ quá mức vào ban ngày trong một bài kiểm tra đặc biệt về giấc ngủ ngắn.
  • Chứng ngủ rũ loại 2 (trước đây gọi là chứng ngủ rũ không có sự tê liệt nhất thời). Những người mắc chứng này thường buồn ngủ quá mức vào ban ngày nhưng thường không bị yếu cơ do cảm xúc kích hoạt. Họ cũng thường có các triệu chứng ít nghiêm trọng hơn và có mức độ bình thường của hormone não hypocretin.

Chứng ngủ rũ thứ phát có thể do chấn thương vùng dưới đồi, một vùng nằm sâu trong não giúp điều chỉnh giấc ngủ. Ngoài việc trải qua các triệu chứng điển hình của chứng ngủ rũ, các cá nhân cũng có thể có các vấn đề thần kinh nghiêm trọng và ngủ trong thời gian dài (hơn 10 giờ) mỗi đêm.


Ngủ ngày li bì có thể ảnh hưởng tới chất lượng cuộc sống của người bệnh
Ngủ ngày li bì có thể ảnh hưởng tới chất lượng cuộc sống của người bệnh

3. Chẩn đoán chứng ngủ rũ

Khám lâm sàng và hỏi chi tiết bệnh sử rất cần thiết để chẩn đoán và điều trị chứng ngủ rũ. Các cá nhân có thể được bác sĩ yêu cầu ghi nhật ký về giấc ngủ ghi lại thời gian ngủ và các triệu chứng trong khoảng thời gian từ một đến hai tuần. Mặc dù không có triệu chứng chính nào dành riêng cho chứng ngủ rũ, nhưng chứng khó ngủ được xem như triệu chứng cụ thể nhất và hầu như không xảy ra trong các bệnh khác.

Khám sức khỏe có thể loại trừ hoặc xác định các tình trạng thần kinh khác có thể gây ra các triệu chứng của ngủ rũ. Hai xét nghiệm chuyên biệt, có thể được thực hiện tại một phòng khám rối loạn giấc ngủ nhằm giúp chẩn đoán chứng ngủ rũ:

  • Polysomnogram (PSG hoặc nghiên cứu giấc ngủ). PSG là một bản ghi lại qua đêm về hoạt động của não và cơ bắp, nhịp thở và chuyển động của mắt. PSG có thể giúp tiết lộ liệu giấc ngủ REM có xảy ra sớm trong chu kỳ ngủ hay không và liệu các triệu chứng của một cá nhân có xuất phát từ một tình trạng khác như chứng ngưng thở khi ngủ hay không.
  • Kiểm tra độ trễ nhiều giấc ngủ (MSLT). MSLT đánh giá cơn buồn ngủ ban ngày bằng cách đo tốc độ một người đi vào giấc ngủ và liệu họ có bước vào giấc ngủ REM hay không. Vào ngày sau trận đấu với PSG, một cá nhân được yêu cầu có 5 giấc ngủ ngắn cách nhau 2 tiếng trong suốt một ngày. Nếu một người ngủ trung bình ít hơn 8 phút trong năm giấc ngủ ngắn, điều này cho thấy ban ngày buồn ngủ quá mức. Tuy nhiên, những người mắc chứng ngủ rũ cũng có giấc ngủ REM bắt đầu nhanh chóng bất thường. Nếu giấc ngủ REM xảy ra trong vòng 15 phút ít nhất hai lần trong số năm giấc ngủ ngắn và nghiên cứu giấc ngủ vào đêm hôm trước, đây có thể là một bất thường do chứng ngủ rũ gây ra.

Đôi khi, có thể hữu ích khi đo mức độ hypocretin trong chất lỏng bao quanh não và tủy sống. Để thực hiện xét nghiệm này, bác sĩ sẽ rút một mẫu dịch não tủy bằng cách sử dụng chọc dò thắt lưng (còn gọi là vòi tủy sống) và đo mức độ hypocretin-1. Trong trường hợp không có các tình trạng y tế nghiêm trọng khác, mức hypocretin-1 thấp gần như chắc chắn cho thấy chứng ngủ rũ loại 1.

4. Một số phương pháp cải thiện và cân bằng với chứng ngủ rũ

Chữa ngủ rũ thế nào? Mặc dù không có cách chữa trị chứng ngủ rũ, một số triệu chứng có thể được điều trị bằng thuốc và thay đổi lối sống. Khi mắc chứng tê liệt nhất thời, việc mất hypocretin được cho không thể phục hồi và kéo dài suốt đời. Hầu hết những người dùng thuốc đều có thể kiểm soát được chứng buồn ngủ quá mức vào ban ngày và chứng khó ngủ.

Sử dụng thuốc:

  • Modafinil. Dòng điều trị ban đầu thường sử dụng thuốc kích thích hệ thần kinh trung ương như modafinil. Modafinil thường được kê đơn đầu tiên vì ít gây nghiện và ít tác dụng phụ hơn các chất kích thích cũ. Đối với hầu hết mọi người, những loại thuốc này thường có hiệu quả trong việc giảm buồn ngủ vào ban ngày và cải thiện sự tỉnh táo.
  • Chất kích thích dạng amphetamine. Trong trường hợp modafinil không hiệu quả, bác sĩ có thể kê đơn chất kích thích dạng amphetamine như methylphenidate để giảm bớt EDS. Tuy nhiên, những loại thuốc này phải được theo dõi cẩn thận vì chúng có thể có các tác dụng phụ như khó chịu và căng thẳng, run rẩy, rối loạn nhịp tim và gián đoạn giấc ngủ vào ban đêm. Ngoài ra, các chuyên gia chăm sóc sức khỏe nên cẩn thận khi kê đơn các loại thuốc này và mọi người nên cẩn thận khi sử dụng chúng vì khả năng lạm dụng rất cao với bất kỳ loại amphetamine nào.
  • Thuốc chống trầm cảm. Hai nhóm thuốc chống trầm cảm đã được chứng minh hiệu quả trong việc kiểm soát chứng cataplexy ở nhiều người: thuốc ba vòng (bao gồm imipramine, desipramine, clomipramine và protriptyline) và các chất ức chế tái hấp thu serotonin và noradrenergic chọn lọc (bao gồm venlafaxine, fluoxetine và atomoxetine). Nói chung, thuốc chống trầm cảm tạo ra ít tác dụng phụ hơn amphetamine. Tuy nhiên, các tác dụng phụ phiền toái vẫn xảy ra ở một số người, bao gồm liệt dương, huyết áp cao và nhịp tim bất thường.
  • Natri oxybat. Natri oxybate (còn được gọi là gamma hydroxybutyrate hoặc GHB) đã được Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ chấp thuận để điều trị chứng buồn ngủ ban ngày và buồn ngủ quá mức ở những người mắc chứng ngủ rũ. Nó là một loại thuốc an thần mạnh phải được uống hai lần một đêm. Do những lo ngại về an toàn liên quan đến việc sử dụng thuốc này, việc phân phối natri oxybate bị hạn chế chặt chẽ.

Chữa ngủ rũ thế nào thì bạn có thể uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ chuyên khoa
Chữa ngủ rũ thế nào thì bạn có thể uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ chuyên khoa

Thay đổi lối sống

Bị ngủ rũ phải làm sao? Không phải tất cả mọi người mắc chứng ngủ rũ đều có thể duy trì trạng thái tỉnh táo hoàn toàn bình thường một cách nhất quán bằng cách sử dụng các loại thuốc hiện có. Điều trị bằng thuốc nên đi kèm với các thay đổi lối sống khác nhau. Các chiến lược sau có thể hữu ích:

  • Ngủ một giấc ngắn. Nhiều cá nhân có những giấc ngủ ngắn theo lịch trình thường xuyên vào những thời điểm họ có xu hướng cảm thấy buồn ngủ nhất.
  • Duy trì một lịch trình ngủ đều đặn. Đi ngủ và thức dậy vào cùng một thời điểm hàng ngày, kể cả vào cuối tuần, có thể giúp mọi người ngủ ngon hơn.
  • Tránh caffeine hoặc rượu trước khi đi ngủ. Các cá nhân nên tránh rượu và cafein trong vài giờ trước khi đi ngủ.
  • Tránh hút thuốc, đặc biệt là vào ban đêm.
  • Tập thể dục hàng ngày. Tập thể dục ít nhất 20 phút mỗi ngày ít nhất 4 hoặc 5 giờ trước khi đi ngủ cũng cải thiện chất lượng giấc ngủ và có thể giúp những người mắc chứng ngủ rũ tránh tăng cân quá mức.
  • Tránh các bữa ăn nhiều và nặng ngay trước khi đi ngủ. Ăn rất gần giờ đi ngủ có thể khiến bạn khó ngủ hơn.
  • Thư giãn trước khi đi ngủ. Các hoạt động thư giãn như tắm nước ấm trước khi đi ngủ có thể giúp thúc đẩy cơn buồn ngủ. Đồng thời đảm bảo không gian ngủ thoáng mát, dễ chịu.

Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng.

Nguồn tham khảo: webmd.com, sleepeducation.org

Chia sẻ
Câu chuyện khách hàng Thông tin sức khỏe Sống khỏe