Bệnh vẩy nến và Eczema khác nhau thế nào?

Vẩy nến và chàm đều là những bệnh về da với các triệu chứng ngứa tương tự nhau. Bài viết dưới đây sẽ chỉ ra điểm khác biệt giữa bệnh vẩy nến và bệnh chàm.

1. Hiểu bệnh vẩy nến và bệnh chàm

Bệnh vẩy nến là tình trạng tự miễn dịch mãn tính dẫn đến việc sản xuất quá mức các tế bào da, dẫn đến các tế bào chết tích tụ thành vảy trắng bạc. Bệnh vẩy nến gây ra tình trạng da bị viêm, đỏ và có mảng vảy trắng dày trên da đây là dấu hiệu đặc trưng của bệnh vẩy nến. Hiện tại chưa có thuốc chữa bệnh vẩy nến triệt để. Nhưng một số phương pháp điều trị tại chỗ, dựa trên ánh sáng và hệ thống có thể khiến tình trạng này thuyên giảm. Bệnh này không phải là bệnh truyền nhiễm.

Bệnh chàm hay còn gọi là viêm da dị ứng hoặc bệnh eczema, xảy ra do phản ứng mẫn cảm của da, điều này khiến da phản ứng thái quá với một số tác nhân như: thuốc nhuộm, vải, xà phòng, động vật và các chất kích thích khác. Bệnh chàm rất phổ biến ở trẻ sơ sinh. Khi bị chàm, da có thể xuất hiện màu đỏ, viêm, bong tróc, nứt nẻ, phồng rộp hoặc có mủ, nhưng nó không có lớp da chết có vảy giống vảy nến. Hầu hết bệnh chàm có thể được chữa trị bằng điều trị tại chỗ.

Mặc dù cả 2 bệnh đều có chung triệu chứng là ngứa. Nhưng bệnh chàm gây ngứa dữ dội và có thể gãi đến mức bị chảy máu. Còn đối với bệnh vẩy ngoài việc bị ngứa còn có thêm cảm giác như bị chích hoặc bỏng dưới da, nó giống với cảm giác đang bị kiến ​​lửa cắn.

2. Nơi thường xuất hiện vảy nến và chàm

Bệnh vẩy nến thường xuất hiện ở những nơi như khuỷu tay, đầu gối, da đầu và mặt, lòng bàn tay, lòng bàn chân. Ngoài ra, nó cũng có thể hình thành cảng mảng vảy ở các vùng khác như móng tay và móng chân, miệng, môi, mí mắt. Bệnh vẩy nến có thể phát triển ở những nơi rất khó chịu. Bệnh vẩy nến nghịch đảo và các loại bệnh vẩy nến khác có thể phát triển trên bộ phận sinh dục, nách, dưới cùng của bàn chân và nếp nhăn da. Các khu vực bị ảnh hưởng thường có các mảng lớn, rắn chắc, có thể là do độ ẩm cao ở những khu vực này khá cao.

Bệnh chàm có thể xảy ra ở nhiều nơi bất tiện, đặc biệt là đối với trẻ sơ sinh. Tã và kem em bé có thể gây kích ứng da nhạy cảm, gây ra chứng hăm tã cực độ. Có một số trường hợp, bệnh chàm bao phủ toàn bộ khu vực tiếp xúc với tã, do trẻ quá mẫn cảm với chất liệu của tã hoặc các loại kem được sử dụng trong việc rửa vùng kín có thể làm bệnh nặng thêm. Người lớn bị bệnh chàm ở những khu vực nhạy cảm có thể cần thay đổi chất tẩy rửa, chất tẩy rửa và vải.


Vảy nến xuất hiện ở gáy và cổ
Vảy nến xuất hiện ở gáy và cổ

3. Yếu tố kích hoạt bệnh vảy nến và bệnh chàm phát triển

Bệnh chàm thường xuất phát từ những thứ gây kích ứng da của bạn, như:

  • Xà phòng
  • Chất tẩy rửa
  • Thuốc khử trùng
  • Nước ép từ sản phẩm hoặc thịt

Những thứ gây dị ứng cũng có thể gây ra bệnh chàm, như:

  • Bụi bặm
  • Vật nuôi
  • Phấn hoa
  • Khuôn
  • Gàu
  • Một số loại thực phẩm
  • Nhiễm trùng có thể bắt đầu bệnh chàm.

Bệnh vẩy nến cũng có chung tác nhân gây bệnh là căng thẳng và nhiễm trùng. Nhưng bệnh vảy nến có thể bị bùng phát khi da bị thương, ví dụ:

Một số loại thuốc cũng có thể gây ra bệnh vẩy nến, như điều trị rối loạn lưỡng cực hoặc thuốc điều trị sốt rét.

4. Độ tuổi thường bị bệnh vẩy nến và bệnh chàm

Bệnh chàm thường bắt đầu ở trẻ sơ sinh hoặc trẻ nhỏ. Thông thường, các triệu chứng của bệnh sẽ được cải thiện khi một đứa trẻ trở nên trưởng thành. Bệnh chàm xảy ra ở tuổi trưởng thành thường là do tình trạng sức khỏe như bệnh tuyến giáp, thay đổi hormone hoặc căng thẳng.

Bệnh vẩy nến thường xuất hiện ở độ tuổi từ 15 đến 35. Nhưng nó cũng có thể bị mắc bệnh ở độ tuổi khác, nhưng rất ít khi xảy ra ở trẻ nhỏ.


Bệnh chàm ở trên mặt
Bệnh chàm ở trên mặt

5. Bệnh vẩy nến và bệnh chàm trên mặt

Bệnh vẩy nến thường xảy ra chủ yếu ở đầu gối và khuỷu tay, tuy nhiên nó có thể xảy ra ở bất cứ đâu như mặt, da đầu và cổ. Với điều trị, bệnh vẩy nến trên mặt và da đầu thường tự khỏi, nhưng nó có thể tái phát. Trong nhiều trường hợp, bệnh vẩy nến da đầu kéo dài trên trán, tai hoặc cổ gây khó khăn khi điều trị, do tóc bị vướng.

Cũng giống như bệnh vẩy nến, bệnh chàm trên mặt có thể gây khó chịu, gây ra hiện tượng ngứa rất nhiều, các vết vỡ trên da chảy máu hoặc nhiễm trùng. Khô da liên quan đến bệnh chàm cũng có thể gây ra da nứt nẻ, bệnh chàm thường bao gồm mụn nước có mủ, khi gãi có thể làm cho da chảy mủ và tạo ra các mảng da bị bong tróc và bong vảy. Bệnh chàm trên mặt thường có thể được điều trị tại chỗ, nhưng sử dụng thuốc điều trị toàn thân có thể cần thiết.

6. Bệnh vẩy nến so với bệnh chàm trên tay

Nhiều người có các mảng vẩy nến ở mu bàn tay, đốt ngón tay và ở lòng bàn tay. Biểu hiện như khi rửa tay hoặc giặt cũng gây ra tình trạng lột da và khô da ở tay gây đau đớn và khó chịu. Bệnh vẩy nến trên tay có thể bao gồm bệnh vẩy nến móng tay, khiến các tế bào da hoạt động quá mức tạo ra quá nhiều tế bào mới dưới móng. Hiện tượng này giống như một bệnh nhiễm nấm làm mất màu móng tay và thậm chí bị bong móng tay.

Chàm xuất hiện trên tay rất phổ biến, do bàn tay thường xuyên tiếp xúc với xà phòng, nước thơm, động vật và các chất gây dị ứng hoặc kích thích khác. Rửa tay thường xuyên có thể làm khô da. Bệnh chàm ở tay có thể khó điều trị do tay tiếp xúc thường xuyên với nước và các chất kích thích khác.

7. Bệnh vẩy nến và bệnh chàm ở chân

Bệnh vẩy nến thường xuyên xảy ra ở chân và đầu gối. Bệnh vẩy nến ở chân sẽ xuất hiện nhiều mảng vẩy nến nhỏ màu đỏ giống như hình giọt nước. Tuy nhiên, bệnh vẩy nến mảng bám trên chân thường xuất hiện ở những mảng lớn, không có hình dạng với da đỏ dày hoặc vảy trắng dày.

Bệnh chàm ở chân thường xảy ra ở các nếp nhăn cơ thể, nếp nhăn như mặt sau của đầu gối hoặc phía trước mắt cá chân. Những khu vực này có thể có nhiều mồ hôi hoặc chất kích thích từ quần áo và không khí. Sự tiếp xúc gần gũi của các chất kích thích với da và các vùng da cọ xát với nhau tạo ra một môi trường hoàn hảo cho viêm da dị ứng phát triển mạnh. Nếu bệnh chàm ở lưng gối không được điều trị nhanh chóng hoặc hiệu quả, nó có thể trở nên rất khó chịu và đau đớn. Tiếp xúc liên tục từ quần áo có thể gây chảy máu, rỉ nước và nhiễm trùng.

8. Tình trạng khô da trong bệnh vẩy nến và bệnh chàm

Không phải tất cả các mảng bám của bệnh vẩy nến xuất đều bị khô hoặc có vảy. Đôi khi, các mảng lớn màu đỏ có thể không có vảy rõ ràng. Tuy nhiên, các mảng vảy nến có thể tích tụ từ các tế bào da chết đến mức bong tróc. Loại bỏ vảy nên thực hiện nhẹ nhàng để ngăn phá vỡ da gây chảy máu. Một số mảng bám bệnh vẩy nến có thể tích tụ một lớp tế bào chết rất dày, màu trắng trước khi bong vảy.

Bệnh chàm thường xuyên bao phủ bởi các mảng da rất khô. Những thứ này có thể làm cho da mỏng manh đến mức dễ nứt nẻ. Sự bong tróc của bệnh chàm có thể giống như vết cháy nắng hoặc vết chai. Trong một số trường hợp, da có thể bong tróc mà không gây ra da thô hoặc vết thương hở vì vậy cần được điều trị cẩn thận để tránh nhiễm vi khuẩn hoặc virus.

9. Tình trạng nặng của bệnh vẩy nến và bệnh chàm

Giống như hầu hết các tình trạng bệnh về da, bệnh vẩy nến có thể lan rộng và rất khó chịu. Ví dụ, bệnh vẩy nến mảng bám có thể bao phủ gần như toàn bộ bề mặt của cơ thể. Trong trường hợp cực đoan, tình trạng viêm có thể trở nên nghiêm trọng đến mức nó xuất hiện và cảm giác như bị bỏng. Bệnh vẩy nến kéo dài rất đau đớn và có thể đe dọa tính mạng.

Bệnh chàm cũng có thể trở nên rất nghiêm trọng và che phủ phần lớn bề mặt da. Lượng da bị ảnh hưởng bởi bệnh chàm sẽ phụ thuộc vào sự nhạy cảm da tiếp xúc với chất kích thích và hiệu quả của phương pháp điều trị. Nứt, rỉ nước và chảy máu trong trường hợp bệnh chàm nghiêm trọng có thể trở nên nguy hiểm. Bệnh chàm lan rộng rất dễ bị nhiễm trùng và tăng khả năng bị vỡ da.

10. Điều trị bệnh vẩy nến và bệnh chàm

Khi bắt đầu điều trị bệnh vảy nến thường sử dụng kem bôi corticosteroid tại chỗ, nếu không có tiến triển thì sẽ điều trị bằng liệu pháp ánh sáng. Nếu cả hai phương pháp không cải thiện các mảng bám bệnh vẩy nến, bác sĩ có thể kê toa một loại thuốc uống hoặc tiêm tĩnh mạch. Những loại thuốc này là bước cuối cùng trong hầu hết các kế hoạch điều trị.

Bệnh chàm thường được điều trị bằng kem bôi corticosteroid tại chỗ. Trong một số trường hợp, có thể cần dùng kem kháng sinh hoặc thuốc uống theo toa. Một số loại kem bảo vệ cũng có thể hữu ích để bảo vệ da khỏi các chất kích thích và nhiễm trùng, có thể được chữa lành.

Chia sẻ
Câu chuyện khách hàng Thông tin sức khỏe Sống khỏe